Nhưng mà trong thành phố cũng có một đống người, cảm thấy mình cao hơn người khác, xem thường đám nhà quê bọn họ.
“Lục Hướng Noãn, bọn họ thật tốt bụng.” Vương Hiểu Linh nhỏ giọng nói thầm với Lục Hướng Noãn.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn không đáp lại cô ấy, nhìn mưa to tầm tã bên ngoài phòng bếp, chỉ hi vọng mưa nhanh chóng dừng lại.
Vấn đề khó hiện giờ là nhà ở của thanh niên trí thức bị sập, đám thanh niên trí thức bọn họ không có chỗ ở, không thể để nhiều người như vậy chen chúc trong phòng bếp được đúng không?
Nhỡ đâu phòng bếp này cũng bị sập, vậy thì xong đời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây