“Không thay quần áo à?” Lục Hướng Noãn cau mày hỏi.
Vương Hiểu Linh bị cô hỏi như vậy thì hơi lúng túng, cúi đầu nhìn giày ướt nước của mình, ngượng ngùng nói:
“Quần áo trên người giặt sạch.”
Vừa mới dứt lời, Vương Hiểu Linh hắt xì một cái.
Vừa rồi cô ấy đội mưa đi lấy quần áo phơi về, sợ mưa quá to sẽ làm ướt quần áo, như vậy cô ấy sẽ không còn quần áo để mặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây