“Triệu Hồng Mai, bà nói ít chút đi.” Cứ nói tiếp như vậy, thanh niên trí thức này không khóc cũng sẽ khóc, bà nhìn xem bị bà dọa thành thế nào, đến lúc đó chịu tội vẫn là ông ấy.
Khóc còn khiến đầu ông ấy ong ong.
Khi Triệu Hồng Mai còn chuẩn bị lại nói gì đó, thì nghe được cảnh cáo của đại đội trưởng, cũng câm miệng lại, nhưng trong ánh mắt để lộ không thích thanh niên trí thức này.
Tư tưởng giác ngộ còn không bằng cháu trai ba tuổi của bà ấy, còn xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, còn không bằng sớm thu dọn đồ trở về.
Hoắc Đại Khánh cũng biết hỏi cũng không hỏi được gì, vừa nhìn là biết ngủ nướng không muốn dậy, nhanh chóng bảo Triệu Hồng Mai dẫn đi tìm Vương Tú Lan, giao người cho bà ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây