“Đồ ăn của mọi người còn chưa mài, hôm nay ăn đồ ăn của năm chúng tôi trước, đợi hôm sau đi nghiền là được.” Vương Ngọc Hương thấy người đã tới đủ, nhanh chóng bưng cơm tới.
Mỗi người một bát nước cơm không tính là đặc sệt, còn nhiều nước, Lục Hướng Noãn không thấy được mấy hạt gạo, cộng thêm đĩa dưa leo ngâm nước tương đen thui.
Còn có một đĩa rau dại làm nộm nhìn là không muốn ăn, ngoài ra còn có rổ bánh bột ngô cao như ngọn núi nhỏ.
Nhưng mà không nhiều lắm, có lẽ là dựa theo mỗi người phân ra.
Nhìn tới đây, Lục Hướng Noãn nắm chặt chiếc đũa trong tay không biết nên ra tay thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây