“Tổ chức sắp xếp, tôi có thể có biện pháp gì. Tam Ma Tử, cậu thành thật một chút cho tôi, đừng cho rằng tôi không biết trong lòng cậu nghĩ gì.” Hoắc Đại Khánh mở miệng nói một tràng giáo dục, mấy ý nghĩ xấu xa trong đầu anh ta, ông ấy đã sớm biết rõ.
Nếu chăm chỉ một chút, chịu làm một chút không thể cưới được vợ sao, đây là bản thân tự tìm, không thể trách được người khác.
Người trong thôn cũng biết Tam Ma Tử có đức hạnh gì, nghe đại đội trưởng nói như vậy thì cười ha ha.
“Tôi có thể có ý nghĩ gì chứ.” Tam Ma Tử thấy bị người ta chọc trúng tâm sự, vịt chết còn cứng mỏ biện giải cho mình.
“Tốt nhất là cậu đừng nên có ý nghĩ gì, nếu không tôi cầm dao chém thứ đó của cậu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây