“Tổ chức sắp xếp, cha có thể có biện pháp gì, chẳng lẽ cha phải đuổi bọn họ trở về, cha không có mặt mũi đó.”
Nhân lúc bọn họ để hành lý lên, Hoắc Đại Khánh ngồi xổm trên đất cầm lấy tẩu hút thuốc lau sáng bóng trên lưng quần của mình, sau đó nhét ít sợi thuốc lá.
Mà Hoắc Kiến Thiết nhanh chân móc bao diêm trong túi quần mình ra, châm lửa lên sợi thuốc lá.
Hoắc Đại Khánh hít sâu một hơi, trên mặt xuất hiện biểu cảm thích thú và thỏa mãn.
Nhưng thật ra Lục Hướng Noãn ở bên cạnh thì chịu tội, mùi thuốc lá khiến cô sặc che miệng hắt xì, hun đến cô nước mắt lưng tròng, cách xa ông ấy một chút theo bản năng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây