“Tôi đã ăn hết bánh bao trắng, nhưng bánh bột ngô thì có hai cái. Nếu cô nguyện ý xách qua giúp tôi, tôi sẽ cho cô bánh bột ngô này.”
Lục Hướng Noãn lấy hai cái bánh bột ngô trong túi ra cho cô ấy nhìn thoáng qua, lại cất vào.
“Cô phải nghĩ thật kỹ, hành lý của tôi rất nặng, nếu cô xách một nửa không xách nữa, tôi sẽ không cho cô một cái bánh bột ngô.” Lục Hướng Noãn nói những lời cô muốn nói ra, bây giờ giao quyền lựa chọn cho cô ấy.
Cho dù thấy được hình bóng mình lúc trước trong mắt cô ấy, thì tính sao?
Xã hội này vốn là cá lớn nuốt cá bé, con người thích ứng được hoàn cảnh thì sống sót, cho nên cô sẽ không đồng tình với bất cứ người nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây