“Ừm, nếu anh còn cần thứ kia thì nhanh cởi ra, không cần thì thôi.”
Cần, đương nhiên là anh cần, không cần không phải là anh sẽ bị phế đi sao?
Cho nên Lục Hướng Noãn vừa mới nói xong, Hoắc Cảnh Xuyên đã cởi quần xuống dưới.
Chẳng qua ban ngày ban mặt bị Lục Hướng Noãn nhìn chằm chằm như vậy, trên mặt Hoắc Cảnh Xuyên hiện lên đỏ ửng, ánh mắt nhìn loạn khắp nơi, ho nhẹ một tiếng không được tự nhiên hỏi:
“Vợ à, thế nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây