Lục Thành nhìn cô thật sâu, sau đó mới quay người rời đi.
“Đuổi” Lục Thành đi, Ôn Ninh đương nhiên sẽ không uống thứ thuốc đắng như vậy, định lát nữa sẽ lén đổ đi.
=
Vài ngày tiếp theo, hễ Lục Thành ở nhà, anh đều tự tay pha thuốc thảo dược cho Ôn Ninh rồi bưng đến trước mặt, Ôn Ninh cũng học được, trước tiên là đồng ý, sau đó tìm cơ hội đổ đi, cô thấy mình thật khéo léo.
Ăn trưa xong, Lục Thành lại pha thuốc cho cô rồi đặt lên bàn: “Em nhớ uống thuốc, anh sang nhà cô út một chuyến.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây