Vừa dứt lời, cậu quay đầu lại thì nhìn thấy người quân nhân cao lớn đang đứng bên bờ sông, không phải anh trai mình thì là ai!
Anh cả đang nghiêm mặt nhìn cậu và em gái Lục Khang Vân, rõ ràng là đã nghe thấy hết rồi.
Hai đứa trẻ rưng rưng nước mắt tạm biệt bạn bè, ngoan ngoãn đi đến trước mặt anh trai, định thanh minh: “Anh cả, bọn em không có định đi đâu…”
Lục Thành biết rõ trong lòng, cũng không định truy cứu: “Tự mình biết là được rồi, hai đứa còn nhỏ, chưa có tính kiên định, đừng đến những nơi nguy hiểm.”
“Dạ…Vâng ạ…” Nói xong, cả hai đều ỉu xìu, uể oải, như quả cà bị sương giá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây