Lục Thành đi ngang qua vườn rau mà không hề phát hiện ra Ôn Ninh, mãi đến khi nghe thấy giọng nói của cô anh mới ngạc nhiên tìm kiếm trong đám đông các chị em quân nhân rồi bắt gặp bóng dáng quen thuộc.
“Tiểu Ôn, Lục đoàn trưởng nhà em đến rồi kìa, có phải đến giúp em không đấy?”
“Vợ chồng son có khác, đâu như lão Vương nhà chị, chẳng bao giờ động tay động chân gì cả!”
Nghe nói Lục Thành đến, Ôn Ninh vội vàng ngẩng đầu tìm kiếm, thấy anh đang đứng bên bờ ruộng, cô liền vẫy tay về phía anh: “Ở đây này! Lục đoàn trưởng, em ở đây! Anh mau qua bê giúp em mấy củ cải này về nhà đi.”
Lục Thành kinh ngạc nhìn Ôn Ninh, người luôn coi trọng khuôn mặt của mình, động một chút là kêu mệt, vậy mà bây giờ lại để mặt mũi lấm lem bùn đất, đang nhổ củ cải dưới ruộng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây