“Ừm, em có thể cống hiến sức mình cho tập thể là chuyện tốt.” Lục Thành cảm thấy người phụ nữ này đã có chút giác ngộ về việc phục vụ nhân dân.
“Chủ yếu là có thù lao.”
Lục Thành vừa dứt lời, Ôn Ninh lập tức vui mừng chia sẻ với anh: “Anh đoán xem là gì?”
Lông mi Ôn Ninh như lông vũ khẽ rung động, đôi mắt đào hoa xinh đẹp như đang lấp lánh ánh sáng: “Là thịt heo! Dương chủ nhiệm nói, đến lúc đó sẽ chia cho em hai lạng thịt ba chỉ.”
Lục Thành: “…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây