Cùng với động tác của Ôn Ninh, Lục Thành ngửi thấy một mùi hương thơm ngát xạt qua, khoảng cách giữa hai người quá gần, gần đến mức Lục Thành bất giác nuốt khan, trầm giọng quát khẽ: “Đừng có… động tay động chân.”
Ôn Ninh bĩu môi với anh, không chút sợ hãi: “Em đang giúp anh đấy!”
Lục Thành: “…”
Đi cùng Lục Thành về nhà còn có một con cá diếc, tuy không lớn nhưng lại vô cùng quý giá, dù gì cũng là đồ tươi.
Con cá diếc được buộc bằng dây rơm, quấn quanh ngón tay Lục Thành, nó vẫn còn sống, nhảy loi choi trên nền đất, khiến Ôn Ninh phải lùi lại một bước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây