Xuất thân là người vào sinh ra tử, nhưng giờ phút này, trong mắt chàng chỉ thoáng qua một tia gợn sóng khó ai có thể nhận ra, liếc nhìn nàng - nữ nhân với ánh mắt lấp lánh, chàng đành phải nuốt xuống câu trả lời thật lòng: “Mỗi người một vẻ.”
Nghe vậy, khóe môi nàng cong lên, trong lòng tràn đầy vui sướng, còn Lai Phúc thì giật giật khoé miệng, thầm nghĩ: Tướng quân, người sao có thể thốt ra câu đó a!
Từ Điểm Thúy trang trở về phủ Trấn quốc công, nàng vui như mở cờ trong bụng, lại càng muốn chuyên tâm nghiên cứu, làm thêm nhiều bánh ngon cho chàng.
Tướng quân phủ, Lục Thành - vị Đại tướng quân oai phong lẫm liệt nhìn những chiếc bánh được gửi đến gần đây, chân mày hơi cau lại.
Bên cạnh, Lai Phúc không sợ uy nghiêm của chàng, cười nói: “Tướng quân, người đã khen bánh của Ôn Ninh quận chúa ngon rồi, giờ Lai Phúc không ăn đâu, người tự mình khen thì tự mình ăn đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây