Ba giờ chiều, cô và anh gặp nhau ở sân sau khu nội trú, cuối cùng cô cũng đưa được túi bánh cho anh.
Lần trước nhận của anh sợi dây buộc tóc, lần này đưa được túi bánh cho anh, cô mới thở phào nhẹ nhõm, coi như có qua có lại, xong chuyện.
Chỉ là người đối diện nhìn cô với nụ cười mỉm, gương mặt anh tuấn lộ ra ý cười nhàn nhạt, khiến tim cô lại đập nhanh hơn.
Cô sờ sờ mặt, lẩm bẩm: “Mặt em dính gì à?”
“Hôm nay anh mới biết, thì ra anh tên Xuân Hoa đấy.” Khóe môi anh cong lên, lan đến tận đáy mắt, phản chiếu hình bóng của cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây