Lục Khang Vân không để ý đến câu nói đùa của Thẩm Phong ngày hôm đó, nhưng khi anh đến vào buổi tối ngày hôm sau, cô thực sự hơi ngạc nhiên.
Phản ứng đầu tiên của cô là: “Chẳng lẽ vết thương của anh lại có vấn đề rồi sao?”
Thẩm Phong cuối cùng cũng thoát khỏi sự gò bó của bộ đồ bệnh nhân, cảm thấy bản thân mặc quân trang mới ra dáng con người, lúc này nghe Lục Khang Vân nói một câu, anh không khỏi bật cười: “Tiểu Vân, anh đến bệnh viện quân khu một chuyến thì nhất định là đến khám bệnh sao?”
“Vậy nếu không thì là vì cái gì?” Lục Khang Vân hỏi ngược lại anh.
“Là vì em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây