Lục Thành đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến đơn vị, nhân lúc mẹ vợ đang bận rộn trong bếp, anh đội mũ quân đội, nhìn Ôn Ninh một cái: “Tối nay em còn tâm sự với mẹ nữa không?”
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lục Thành, Ôn Ninh không nhịn được cười: “Nói xong rồi, tối nay anh về ngủ đi~”
Lục Thành khẽ nhếch mép, cố gắng kìm nén cảm xúc, thản nhiên đáp một tiếng rồi xoay người rời đi.
Mẹ Ôn tới giúp trông cháu, gánh nặng trên vai Ôn Ninh cũng vơi bớt, hai đứa nhóc Gia Hòa và Gia Dương mê mẩn bò khắp nơi, từ những ngày đông cuối cùng cho tới khi xuân về.
Tháng ba mưa phùn rả rích, những hạt mưa li ti rơi lộp bộp trên mặt đường lát đá xanh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây