Ngoài ra bốn đoàn tham gia cứu viện, cùng với các quân nhân tham gia hỗ trợ sau đó đều được khen thưởng, Lục Thành bị thương ở nhà dưỡng thương, bị Ôn Ninh quản thúc, an tâm nằm trên giường.
“Chân anh có bị thương đâu, anh có thể xuống đất được mà.” Trước đây Lục Thành bị thương cũng chưa bao giờ ngoan ngoãn như vậy, anh không chịu được như vậy, luôn cảm thấy mình như tàn phế, định kỳ kèo với vợ.
Ôn Ninh liếc xéo anh một cái: “Anh yên tĩnh cho em, bị thương rồi còn muốn làm gì? Mau chóng dưỡng thương cho mau khỏi, đừng có quậy phá nữa.”
Lục Thành bị vợ quản, cũng không thể nói thêm lời nào nữa, nhìn hai đứa em trai em gái đang thò đầu ra khỏi cửa, liếc mắt nhìn bọn họ một cái, hai người lập tức rụt đầu lại.
Chỉ dám nhỏ giọng nói bên ngoài cửa: “Vẫn là chị dâu trị được anh cả.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây