“Mẹ, con nấu ăn thật sự không được đâu, trời sinh không có khiếu!”
Mẹ Ôn thở dài, rồi mỉm cười: “Con đúng là số hưởng nhỉ? May mà lấy được Tiểu Lục, không thì sao có phúc lớn thế này.”
Cằm Ôn Ninh hất lên, giọng đầy tự hào: “Anh ấy mà cưới được con mới là phúc phận của anh ấy đấy~”
Nồi nước luộc củ cải khô sôi lục bục, Ôn Ninh thả những miếng thịt xông khói thái mỏng vào, hương thơm của thịt hoà quyện cùng vị ngọt của củ cải như lan toả khắp gian bếp.
Hít một hơi dài cảm nhận hương thơm quyến rũ, Tiểu Vân nhìn ra cửa: “Chắc phải đợi anh hai về mới ăn cơm được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây