Lên lại tầng hai, Ôn Ninh đã chọn xong quần áo, hào hứng cho Lục Thành xem: “Đoàn trưởng Lục, anh xem nhanh đi, đẹp không?”
Áo len sợi lông cừu màu hồng, là màu hồng sen non mềm mại, đường kim mũi chỉ dày dặn mềm mại, nhìn là thấy hợp với Ôn Ninh, khóe miệng anh nở nụ cười: “Đẹp.”
Một nhà mua không ít đồ, trưa ăn ở nhà hàng quốc doanh.
Lục Thành mang theo đủ phiếu lương thực, gọi một đĩa thịt lợn xào chua ngọt, một đĩa gà hầm nấm hương, một đĩa thịt lợn hầm miến và một cân cơm trắng.
Bốn người ăn ngấu nghiến, bụng ai cũng căng tròn, miệng Lục Khang Lôi và Lục Khang Vân đều bóng nhẫy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây