Chỉ là bức tranh này đơn giản, Ôn Ninh chỉ mất vài phút là vẽ xong, hai bức tranh đặt cạnh nhau, sự khác biệt rất rõ ràng. Cô phải cẩn thận hơn, đề phòng Tưởng Dung gây chuyện.
Ở Đại Lương, Ôn Ninh học vẽ nhiều năm, thói quen cũng vẫn giữ lại, thường cuộn tranh lại, buộc bằng sợi tơ mỏng.
Lần này bức tranh cũng không ngoại lệ, chỉ là trong nhà nhất thời không tìm thấy sợi tơ mỏng thích hợp, Ôn Ninh nhìn trái nhìn phải, cuối cùng phát hiện ở góc giường có một sản phẩm lỗi đã bị lãng quên từ lâu - găng tay!
Lúc đầu cô nhất thời hứng khởi muốn đan một đôi găng tay cho đại tướng quân nhưng một cái lớn một cái nhỏ không phù hợp, Ôn Ninh cũng không tặng, thật mất mặt.
Vừa hay bây giờ có thể miễn cưỡng dùng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây