Lục Khang Lôi nhìn chằm chằm vào thịt lợn trong chậu, mắt sáng lên nhưng nghe chị dâu xấu xa liên tục nói rằng đây là thịt lợn mà cô vẽ tranh kiếm được thì không thích.
Cậu có cốt khí, cậu không ăn... Thơm quá.
Mùi hương đó cứ bay thẳng vào mũi.
“Chị dâu, chị giỏi quá.” Lục Khang Vân vừa ăn thịt lợn thơm ngon vừa khen Ôn Ninh.
“Cái này thì là gì!” Ôn Ninh bây giờ đắc ý lắm, cảm thấy mình hữu dụng vô cùng: “Tối nay bắt đầu chị sẽ vẽ tranh tuyên truyền cuối năm, đến lúc đó còn có đồ tốt để nhận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây