Ôn Ninh cau mày, giơ tay cào vào ngón tay Lục Thành, lẩm bẩm: “Em thích anh mà, em thích anh nhất, lúc anh cứu em em đã thích anh rồi.”
Ôn Ninh say khướt lại nhớ đến lúc đại tướng quân cứu mình, trong mắt tràn đầy tình cảm.
Lục Thành nghe vậy, trong đầu hiện về đủ thứ chuyện trong quá khứ, chính người này cố tình nhảy xuống sông tính toán để mình xuống cứu cô...
Lúc đó...
Anh không muốn nghĩ nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây