Sau một trận kinh thiên động địa, Lục Khang Lôi ngây người, xong rồi, sao mình lại đi ra giun!
Mình sắp chết rồi sao!
Buổi chiều, Lục Thành từ đơn vị trực ban trở về, vừa vào nhà đã thấy em trai như quả cà bị sương đánh, mặt không chút sức sống.
“Tiểu Lôi, sao vậy? Đứng ngây ra đó làm gì? Chị dâu em và Khang Vân đâu?”
Nghe thấy giọng anh trai, Lục Khang Lôi cuối cùng cũng sống lại, mắt đỏ hoe đi tới nắm tay anh trai lẩm bẩm: “Anh ơi, em sắp chết rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây