Kim Tú Châu giả vờ kinh ngạc xua tay “Không được không được, dưa hấu đắt lắm, cô giữ lại mà ăn. Mấy cái bánh ngọt kia cô thích là được rồi, tôi tự làm đấy, không đáng giá đâu. Cũng do tiểu đoàn trưởng Dương cố ý đến nhà tôi, vợ chồng tôi không thể đi dự tiệc cưới của vợ chồng cô nên trong lòng rất áy náy, cô việc gì phải khách sáo thế.
Chỉ thiếu điều nói thẳng quan hệ giữa hai nhà vốn không thân thiết, không cần thiết giao thiệp nhiều.
Triệu Vận cũng hiểu được ẩn ý trong lời nói của Kim Tú Châu, nụ cười trên mặt phai nhạt đôi chút, nhưng vẫn cười nói: “Cô nói vậy mới thật là khách sáo, bánh ngọt ngon như vậy thì sao lại không đáng giá? Nếu cô không cần thì chẳng khác nào khinh thường tôi.
Nghe vậy, Kim Tú Châu nhíu mày theo phản xạ, ánh mắt đánh giá nhìn về phía đối phương.
Cô giao tiếp với người khác coi như có thủ đoạn, xưa nay nói chuyện với người khác đều chừa chút thể diện cho người ta, câu nào nên nói câu nào không nên nói, cô đều biết rất rõ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây