Phó Yến Yến ngồi trên đùi Kim Tú Châu cũng quay sang nhìn Tiền Ngọc Phượng, một lớn một nhỏ, mặt mày tương tự, ngay cả thần thái cũng giống y hệt, trong mắt ẩn chứa một chút khó chịu và tức giận.
Thấy thế, Tiền Ngọc Phượng hơi buồn cười, cảm thấy dáng vẻ bà cụ non của cô nhóc này rất thú vị.
Cô ta nhỏ giọng nói: “Còn ai vào đây nữa? Lưu Hồng Nguyệt chứ ai. Hồi em mới đến bên này sang nhà đoàn trưởng Nghiêm ăn cơm bị người ta bắt nạt, em hỏi chị người đó là ai, chính là chị ta, em còn nhớ không?
Tiền Ngọc Phượng vừa nhắc nhở, Kim Tú Châu đã biết là ai. Nhưng cô rất khó hiểu: “Chẳng phải chuyện đã qua rồi à?
Ngay cả vợ của đoàn trưởng Uông Linh cũng đã bày tỏ thiện ý với cô, dạo trước cô kêu Giang Minh Xuyên mang ít bánh ngọt cho đoàn trưởng Nghiêm, sau này Uông Linh cố ý kêu con trai đưa bốn quả trứng vịt muối đến nhà họ, nói là bánh ngọt rất ngon, mấy ngày nay hai nhà tặng không ít đồ cho nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây