Thấy ánh mắt của con gái, Kim Tú Châu thì thầm một câu: “Nhìn mà học theo mẹ.
Sau đó, cô cầm lá thư, xoay người vào nhà bếp.
Không lâu sau, Phó Yến Yến nghe thấy giọng nói dịu dàng của Kim Tú Châu truyền ra từ nhà bếp: “Họ không thương anh thì để em thương anh. Anh tốt cỡ này, xứng đáng có được những thứ tốt nhất trên thế gian này, sao họ lại dám đối xử với anh như vậy? Em chỉ hận không thể móc trái tim mình ra cho anh…
“…
Thế là, chờ đến khi hai người nấu đồ ăn xong bưng ra bếp, Phó Yến Yến thấy cha Giang chẳng những không buồn mà sắc mặt còn hồng hào, ánh mắt sáng ngời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây