Nghe vậy, sắc mặt Tiền Ngọc Phượng cũng dịu đi: “Đúng là thế thật. Đại Nha nhà chị đi học cũng không tốn mấy đồng bạc, bọn chị còn có thể dành dụm thêm ít tiền.
Quả thực không mất mấy đồng tiền. Ngoại trừ lúc khai giảng phải nộp tiền học phí là năm đồng và một ít chi phí mua giấy bút, sau này không còn gì cần tiêu tiền nữa. Kim Tú Châu nhớ đến Tiểu Nham, buổi sáng buổi tối đều về nhà ăn cơm, bữa trưa cũng mang cơm từ nhà đến trường.
Không biết vì sao lúc trước, nhà họ Ngô lại không cho Đại Nha đi học?
So với con trai, Kim Tú Châu càng muốn sau này sinh một đứa con gái. Con trai rất ít khi thân thiết với mẹ, ngược lại là con gái sẽ tri kỷ hiểu chuyện hơn.
Tiền Ngọc Phượng lại nghĩ đến một chuyện, vội hỏi: “Này, chồng em đã nói với em chưa? Sáu tháng cuối năm nay, tầm tháng bảy tháng tám chúng ta có thể dọn sang nhà lầu bên kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây