Ngược lại là Giang Minh Xuyên buồn cười, quả nhiên vẫn là một đứa trẻ.
Buổi sáng, Kim Tú Châu làm việc xong thì dẫn con về nhà, trên đường, Phó Yến Yến không nhịn được hỏi chuyện hôm qua.
Kim Tú Châu cũng không coi cô bé là con nít không biết gì mà lừa gạt, trực tiếp giải thích cặn kẽ cho cô bé, còn dạy dỗ cô bé: “Cãi nhau cũng phải có kỹ xảo, kiểu như hô to gọi nhỏ đánh nhau là vô dụng nhất, ngoại trừ khiến mình bị thương mất mặt ra thì chẳng được ích lợi gì. Còn có một kiểu khác là nhất thời tức giận nói những lời đâm vào tim phổi người khác, dẫn đến hai người im lặng thật lâu không nói lời nào, vừa lãng phí thời gian vừa lãng phí tình cảm.
“Con phải biết rằng bất cứ chuyện gì cũng có kết quả. Khi chúng ta muốn có một kết quả tốt đẹp thì cần phải dẫn dắt chuyện này tiến theo chiều hướng đó. Cha của con là kiểu người hiền lành, tính cách ôn hòa lương thiện, thà rằng chịu thiệt chứ không muốn chiếm lợi ích của người khác, còn thích giấu tâm sự trong lòng, chịu uất ức cũng không bày tỏ. Cãi nhau với người như vậy thì phải chỉ trích những điểm không tốt của người đó trước tiên, sau đó trói chặt người đó bằng tình cảm.
Nói đến đây, trên mặt Kim Tú Châu không có bất cứ cảm xúc, nói bằng giọng điệu bình tĩnh đến nỗi gần như hờ hững: “Sau này con sẽ gặp được rất nhiều người, có người mà con quan tâm, cũng có người mà con chán ghét. Nhưng con phải ghi nhớ, không được mềm lòng, rất nhiều thời điểm, mềm lòng sẽ biến thành lưỡi dao đâm vào chính mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây