Động tác trên tay Giang Minh Xuyên khựng lại.
“Thực ra, em định nói Tiểu Nham ngày mai báo cáo cho giáo viên biết chuyện này trước, nếu không có hiệu quả thì sau giờ tan học ngày mai, em sẽ dẫn thằng bé đi tìm cha mẹ của mấy đứa nhóc kia. Chắc anh hiểu nhầm em rồi, em không xấu xa như anh nghĩ đâu.
“Không phải anh…
Kim Tú Châu mím môi cười, khẽ nói: “Tuy rằng anh chưa nói gì, nhưng em có thể cảm nhận được, hình như anh có thành kiến và địch ý gì đó với em. Tất nhiên cũng không thể trách anh được, ngay từ đầu em dùng thủ đoạn hèn hạ để bám lấy anh, anh là người rất tốt, chẳng những chịu đựng chuyện đó mà còn dẫn mẹ con em rời khỏi quê hương, thậm chí bằng lòng cưới em, cho mẹ con em một mái nhà.
“Khác với tính cách chính trực thiện lương của anh, có lẽ rất nhiều suy nghĩ của em sẽ không được ngay thẳng cho lắm, suy cho cùng nếu em không làm vậy thì em sẽ không lớn lên bình an đến chừng này tuổi. Bất kể em đối xử với người khác như thế nào, nhưng đối với anh và con, em vô cùng thật lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây