Sắc mặt Giang Minh Xuyên càng ngày càng trắng. Kim Tú Châu vẫn bình tĩnh hỏi: “Chị có biết cô ấy xuống nông thôn ở đâu không?
“Chuyện này thì tôi không rõ, cũng vì hồi trước gia đình này cãi nhau ầm ĩ, tôi sống ngay bên cạnh nên mới nghe thấy. Mấy năm nay đã có rất nhiều người chuyển nhà, cho nên không còn ai nhắc lại chuyện này nữa. Nếu các cô không hỏi thì tôi suýt nữa quên mất ấy chứ.
Kim Tú Châu bày tỏ lòng cảm ơn, sau đó đầy mặt căm hận kể lại đầu đuôi mọi chuyện. Hàng xóm vừa nghe Lưu Cảnh Chi là em gái ruột của họ, nhà bên cạnh chỉ là cha mẹ nuôi, mấy năm nay gia đình kia vẫn nhận tiền của anh trai, thế mà còn đưa em gái người ta xuống nông thôn, nhất thời sợ ngây người, bà ta lập tức nổi giận nói: “Không ngờ tụi nó lại vô liêm sỉ cỡ đó.
Em gái à, em mau chóng đi tìm con bé đi! Sống dưới nông thôn khổ lắm, không biết bây giờ con bé đó đang sống cuộc sống vất vả cỡ nào ấy chứ.
Kim Tú Châu vâng một tiếng, sau đó kéo Giang Minh Xuyên rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây