“Em đến đây không có việc làm cũng là vì gia đình anh ta ép, em không thể chỉ chịu thiệt thòi. Sau này anh ta sẽ có một gia đình mới, tranh thủ bây giờ anh ta còn bằng lòng chịu trách nhiệm, em phải tranh thủ một chút cho con em.
“Em nghĩ thoáng được điều này thì không còn gì tốt hơn.
Lý Vân mỉm cười: “Hôm qua thật sự làm phiền sư phụ.
Kim Tú Châu: “Có gì đâu mà làm phiền? Em đã nghĩ ra tên cho đứa bé chưa?
Lý Vân cúi đầu nhìn đứa bé trong lòng, giọng nói trở nên dịu dàng: “Lúc trước em đã suy nghĩ kỹ rồi, tên của nó là Nam Tinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây