Phó Yến Yến cũng muốn đi, nhưng khi thấy ánh mắt tò mò của em gái, cô bé vẫn gật đầu đồng ý. Không thể dạy hư con nít.
Kim Tú Châu lấy một ít đặc sản mà mình mang về. Cổng nhà hàng xóm khép kín, cô gõ hai tiếng, thấy không ai mở cửa, bèn kêu một tiếng: “Lý Vân, chị đây.
Vừa gọi không lâu, bên trong đã truyền ra tiếng bước chân từ xa đến gần, sau đó cổng mở ra, Lý Vân nhìn cô bằng đôi mắt đỏ quạch, cố gượng cười: “Sư phụ về hồi nào vậy?
“Tầm chín, mười giờ đêm qua.
Lý Vân gật đầu: “Chị vào nhà ngồi một lát đi. Gần đây em học nội kinh không hiểu lắm, có mấy chỗ muốn hỏi chị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây