Hạ Nham nhìn Kim Tú Châu: “Mẹ, con sẽ không ngốc như cô út đâu, nghe câu này đã biết là không làm được rồi. Sau này con sẽ thi vào trường quân đội, sao có thể ở lại bên cạnh cha mẹ được?
Dứt lời, cậu ấy lập tức cúi đầu, lấy sách trong cặp sách ra đọc.
Cho nên cậu ấy mới quyết định đi chơi với mẹ và em gái. Cũng không phải cậu ấy thật sự muốn đi chơi, mà muốn tranh thủ bây giờ còn có cơ hội để ở bên cạnh cha mẹ nhiều hơn.
Cậu ấy sợ sau này mình cũng sẽ như cô út, có lẽ một năm không được gặp nhau mấy lần.
Kim Tú Châu há miệng, trong lúc nhất thời không thể nói được một lời an ủi nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây