Nghe vậy, Kỷ An không khỏi trầm tư, dường như đang suy nghĩ về vấn đề này một cách nghiêm túc hơn.
Chiều tối, Chúc Anh giúp Kim Tú Châu nấu bữa tối. Ba đứa bé về nhà, thấy Chúc Anh thì đều rất vui, Hạ Nham và Phó Yến Yến vẫn nhớ Chúc Anh, vui vẻ vây quanh bà ấy.
Lục Lục đứng bên cạnh nghiêng đầu nhìn bà ấy, không quen biết chút nào. Chúc Anh cười xoa đầu cô nhóc: “Lớn nhanh ghê, hồi trước bà còn bế cháu ấy chứ.
Kim Tú Châu cười cười: “Chị không xem lại đã bao nhiêu năm trôi qua rồi.
Lục Lục không thích người khác xoa đầu mình, trực tiếp chạy ra ngoài tìm hai bạn nhỏ mới đến nhà mình để chơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây