Hai mẹ con xem từng sạp hàng, Kim Tú Châu cầm một chiếc đồng hồ đeo tay quen mắt rồi hỏi giá.
Chủ quán nói chắc giá bảy mươi tám đồng, không được trả giá, nhưng Kim Tú Châu vẫn ngây ngẩn cả người. Lúc nãy cô thấy một chiếc giống hệt trong tòa nhà bách hóa, nữ nhân viên bán hàng nói là một trăm hai mươi tám đồng, rẻ hơn tận năm mươi đồng.
Kim Tú Châu gật đầu, dắt tay Lục Lục rời đi.
Cô lại đi xem bán vải, có rẻ cũng có đắt, đắt đòi mấy chục đồng, rẻ chỉ cần mấy đồng. Vải đắt thì chất liệu tương tự như hàng bán trong tòa nhà bách hóa, nhưng giá cả thực dụng hơn nhiều, hầu như không đắt hơn giá xuất xưởng bao nhiêu.
Kim Tú Châu càng hỏi càng kinh ngạc, chẳng trách lần trước Uông Linh đến đây nói với cô rằng bà ta không có lòng tin vào nhà máy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây