Căn nhà này không lớn, tuy nhiên đồ đạc vẫn đầy đủ, một chiếc giường, một chiếc bàn học, kệ sách và tủ quần áo đặt sát tường.
Kim Tú Châu đi dạo một vòng, sau đó vuốt ve chăn, quả nhiên rất ẩm ướt.
Giang Minh Xuyên đến bên bàn, rót một ly nước cho Kim Tú Châu: “Bên này không rộng bằng quân khu cũ, không có nhiều tòa nhà người thân, toàn là nhà cũ hồi xưa, cũng không có trường học, không thì anh đã đón em và các con vào đây rồi.
Bình thường các con ở nhà thì lại thấy ồn ào, nhưng bây giờ không ai quấy rầy anh, anh lại cảm thấy hiu quạnh.
Nhất là mấy ngày nay ngủ một mình, anh cứ thấy không quen, thường xuyên mất ngủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây