Tất nhiên cô rất muốn xuất bản sách. Mỗi lần thấy Phương Mẫn đạt được giải thưởng sách xuất bản, trong lòng cô lại rất hâm mộ.
Chẳng qua cô không có năng khiếu đó, văn chương mà cô sáng tác không có một nhà xuất bản nào coi trọng, nói cô dùng từ đặt câu quá phức tạp, thích nói có sách, mách có chứng, có những câu họ chưa từng thấy bao giờ, cứ như bịa đặt. Kim Tú Châu cũng không thể giải thích rõ ràng, sửa đi sửa lại nhiều lần, nhưng cứ cảm thấy không còn cảm giác như trước.
Phó Yến Yến giải thích: “Mẹ có thể vẽ một câu chuyện bằng tranh như bức tranh mà hôm nay mẹ vẽ tặng cho thím Phương Mẫn, sau đó gửi cho tòa soạn báo nhà xuất bản xem thử có thể xuất bản thành sách hay không.
Con cảm thấy tranh vẽ của mẹ rất sống động, còn có giảng giải, nếu tăng thêm mấy nhân vật và mấy câu đối thoại thì sẽ thú vị hơn.
Mẹ không cần thiết viết sách cho người lớn đọc, có thể viết cho những bạn nhỏ như em gái đọc, dạy kiến thức trụ cột cho tụi nhỏ, giúp tụi nhỏ vỡ lòng như lúc mẹ dạy em gái học Tam Tự Kinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây