Hạ Nham to gan, cưỡi một lát đã nắm được cách lái xe. Giang Minh Xuyên rất vui mừng, lùi sang một bên nói với Kim Tú Châu: “Thằng nhóc này có tiềm năng làm lính.
Kim Tú Châu buồn cười: “Chừng đó mà đã có tiềm năng rồi à?
Giang Minh Xuyên cười nói: “Em không hiểu đâu, hồi xưa cha thằng bé học cái gì cũng nhanh. Trong bộ đội có xe tải lớn, khi ấy dạy một lần mà rất nhiều người không biết lái, chỉ có mình cha thằng bé biết. Cha nó là người học tập nhanh nhất mà anh từng biết.
Bây giờ nhớ lại chuyện ngày xưa, anh vẫn rất hối hận. Nếu lúc trước không phải anh bị thương thì người tham gia nhiệm vụ sẽ là anh.
Kim Tú Châu rất kinh ngạc, cô rất ít khi nghe Giang Minh Xuyên nhắc đến cha của Hạ Nham.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây