Trong phủ ngoại trừ phu nhân và cô, những người khác đều không đủ để ăn. Sau khi đến đây, Kim Tú Châu mới được ăn không ít vải, tuy nhiên thứ này vẫn rất đắt, đến mùa hè chỉ mua hai ba lần.
Kim Tú Châu kéo áo Giang Minh Xuyên, nhỏ giọng nói: “Nơi này cũng được đấy chứ.
Giang Minh Xuyên cười cô: “Tối qua em không nói như vậy.
Cô nói nơi này sào huyệt của muỗi, từ chỗ thâm sơn cùng cốc này chạy sang chỗ thâm sơn cùng cốc khác.
Kim Tú Châu hừ lạnh, mặc kệ anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây