May mà ba người Kim Tú Châu đều chuẩn bị sẵn, Kim Tú Châu kêu Trương Mi lau sạch bàn ghế, dùng khăn lau lau hai lần, Lưu Hồng Sơn lại lấy một trang giấy trắng từ trong ba lô, chính là trang giấy mà mấy ngày trước Kim Tú Châu mua về viết chữ, cô nói lót giấy trắng dưới cùng càng có thể làm tôn lên vẻ đẹp của vải vóc, không ngờ bây giờ đã dùng đến.
Lưu Hồng Sơn và Kim Tú Châu xếp giấy trắng lên bàn. Thấy thế, một công nhân của nhà máy dệt may bên cạnh vội chạy sang hỏi: “Các anh còn giấy trắng không?
Lưu Hồng Sơn vốn định nói vẫn còn, nào ngờ Kim Tú Châu lại áy náy nói: “Thật sự xin lỗi, chỉ có hai tờ giấy này thôi, bây giờ vẫn còn sớm, nếu anh cần thì mau ra ngoài mua đi, chắc là vẫn kịp đấy.
Dứt lời, cô nhìn thoáng qua Lưu Hồng Sơn. Lưu Hồng Sơn hoàn hồn, suýt nữa thì quên mất đây là đại hội triển lãm, mọi người đều là quan hệ cạnh tranh.
Đối phương nhìn đồng hồ treo tường trong hội trường, không thể xác định còn kịp hay không.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây