“Không như dì, không ai dạy dỗ, trưởng bối trong nhà chỉ biết kêu dì chịu đựng, nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện, nếu hồi trước dì làm ầm lên, có người nhà chống lưng cho dì thì có lẽ mọi chuyện sẽ khác hẳn.
Nghĩ đến đây, đôi mắt Trương Mi đỏ hoe. Hồi xưa bà ấy cũng từng là người hiếu thắng, mọi chuyện đều phải làm được tốt nhất.
Nhưng trải qua chuyện lần đó, cả người bà ấy đều mất hết tinh khí thần, sống một cách vô tri vô giác.
Bạch Cảnh Chi đồng tình nhìn bà ấy, không biết nên an ủi như thế nào. Kim Tú Châu cười nói: “Có người tuổi trẻ nổi danh, có người tài năng trưởng thành trễ, bắt đầu từ lúc nào cũng không muộn.
Chị xem, lần này chính là cơ hội, chúng ta chỉ cần hoàn thành tốt đại hội triển lãm lần này, kéo được nhiều đơn đặt hàng cho nhà máy thì sau này ai mà dự đoán được nhà máy dệt may của chúng ta sẽ phát triển đến mức nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây