“Cô mắng ai đấy!
Kim Tú Châu mặc kệ cô ta, trực tiếp vòng qua cô ta tiến vào phòng ngủ, đưa mắt nhìn quanh một vòng, tìm đến giường của Bạch Cảnh Chi.
Giường của cô ấy rất dễ phân biệt, ngay giường dưới gần lối vào, được sửa soạn rất gọn gàng, đặt rất nhiều sách trên đầu giường, dưới gầm giường còn có ba đôi giày quen thuộc, đều là giày cô mua cho cô ấy.
Nhưng không lâu sau, tầm mắt của cô dừng lại trên người một nữ sinh, cảm thấy chiếc áo trên người cô ta trông rất quen. Nếu cô nhớ không nhầm thì chiếc áo đó là do cô may cho Cảnh Chi.
Đối diện với tầm mắt của Kim Tú Châu, nữ sinh hơi chột dạ, vội vàng quay mặt sang chỗ khác giả vờ như không thấy cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây