Hiểu được ý của bà ta, Phương Mẫn mím môi giải thích: “Hai nhà sống gần nhau, bình thường rất thân với nhau, cô ấy cũng mới sinh con xong nên tụi con hẹn nhau là thay phiên ăn cơm ở hai nhà.
Nghe vậy, khóe miệng của mẹ Phương xụ xuống, cho rằng mình đoán đúng, không nhịn được nói: “Thế thì chẳng phải vợ chồng con chịu thiệt hay sao? Cho dù thay phiên ăn cơm ở nhà nhau, nhưng nhà họ đông người cỡ này cơ mà.
Phương Mẫn không hài lòng với cách nói chuyện của mẹ Phương: “Kim Tú Châu có trả tiền.
Thực ra cô cho rằng nhà họ không cần trả tiền, hồi trước có bầu, cô thường xuyên sang nhà hàng xóm ăn cơm, hồi đầu đâu có trả tiền cho nhà họ.
Mẹ Phương tức giận nhìn cô: “Con đúng là đồ ngốc, cho dù cô ta trả tiền thì cũng vẫn là các con chịu thiệt. Chỉ nhìn hai thằng bé kia thôi, ăn không thua gì người lớn, chút tiền lương của hai vợ chồng các con chẳng phải đều bù hết vào đó hay sao? Sau này đừng cho người ta sang đây nữa, bị người ta tính kế mà không biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây