Phương Mẫn cũng khuyên nhủ: “Chị mau cầm đi, bữa sau về đây sớm một chút. Bây giờ Phồn Phồn không có chị chăm không được.
Trương Thu Lai bèn bối rối nhận quà. Bà ấy ngại ngùng cười với hai người: “Thế thì tôi sẽ trở về sớm.
Kim Tú Châu: “Cũng không cần sớm lắm, qua mùng sáu hẵng về. Chị cũng nên đoàn tụ với gia đình, suốt cả năm nay chẳng mấy khi được ở bên cạnh người nhà.
Trương Thu Lai gật đầu.
Kim Tú Châu và Phương Mẫn tiễn bà ấy ra ngoài, đưa xuống tận dưới lầu. Trương Thu Lai kêu họ mau chóng quay về, ngoài trời lạnh lẽo, sau đó xách hai túi đồ to rời đi, bước chân nhẹ nhàng sung sướng, thi thoảng lại ngoảnh đầu nhìn đằng sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây