Kim Tú Châu nắm tay bà ấy, dịu dàng nói: “Bọn em tiễn chị đến cổng lớn thôi, sau này không biết khi nào mới gặp lại nhau lần nữa.
Trong lòng cô ấy lại biết rõ, e rằng sau này sẽ khó mà có cơ hội gặp lại nhau, cho nên cô mới đánh thức hai đứa bé dậy sớm để tiễn bà ấy.
Trong lòng Chúc Anh vừa chua vừa chát, gật đầu.
Cả nhà bốn người tiễn bà ấy đến tận cổng lớn của quân khu, chờ đến khi không thấy bóng dáng bà ấy, họ mới chậm rãi về nhà.
Trên đường về, Hạ Nham thoải mái nói: “Con có linh cảm sau này mình sẽ được gặp lại dì cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây