Giang Minh Xuyên nhất thời không nói nên lời.
Kim Tú Châu lấy một cái bát, múc một bát canh cho anh. Nước canh có màu nâu, ngoài mùi canh xương còn có mùi thuốc cổ truyền rất đậm đà.
Hồi trước, Giang Minh Xuyên cứ tưởng Kim Tú Châu xằng bậy, sau này mới dần dần nhận ra hình như cô thật sự biết chút y thuật.
Như vết thương trên chân anh, chí ít cũng phải tĩnh dưỡng mấy tháng, thậm chí nửa năm mới lành lặn, nhưng dưới sự điều trị của cô, chỉ mới hai tháng anh đã có thể xuống giường đi lại, thậm chí đêm qua có thể bế một người đi bộ hơn mười dặm đường.
Cho nên khi Kim Tú Châu đưa bát canh cho anh, anh thổi cho nguội bớt rồi không nói một lời, trực tiếp nâng bát lên uống cạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây