Tựa như một đứa trẻ mà lúc trước cô ấy dạy, sau khi bị đứa trẻ lớn hơn bắt nạt, cha nó dẫn nó tìm đến tận nhà đối phương. Nếu là trẻ con ở nông thôn thì cha mẹ sẽ hầu như không quan tâm đến chuyện đó.
Phó Yến Yến không biết cô giáo đang nghĩ gì. Lúc ngồi xuống, cô bé nhận thấy có rất nhiều học sinh đang nhìn mình.
Hôm nay cô bé mặc quần áo mà Kim Tú Châu may cho cô bé, áo tay ngắn màu xanh lam và quần dài, trên quần áo không có mụn vá, chất vải thoạt nhìn không bắt mắt, nhưng lại dễ chịu thoáng khí, mặc trên người không thấy nóng chút nào.
May mà không lâu sau đến lượt Đường Doanh. Đường Doanh ăn mặc còn bắt mắt hơn cô bé, nó mặc một chiếc váy màu xanh quân đội, chân mang giày trắng, tết hai cái bím tóc, được cột bằng dây cột tóc đỏ.
Chờ giáo viên điểm danh xong, Đường Doanh chủ động đứng dậy nói: “Thưa cô, em ngồi ở đây không nhìn thấy bảng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây