Lúc này, Uông Linh mới yên tâm cười. Kim Tú Châu lại hỏi: “Chị Văn Quân kia là ai thế? Ngay cả chị cũng phải nể mặt chị ta cơ à?
Hiện giờ Tiền Ngọc Phượng không có trong quân khu, rất nhiều chuyện cô không hay biết gì.
Uông Linh xua tay, nâng ly trà lên uống một ngụm rồi nói: “Cũng không phải là nể mặt cô ta, chị chỉ muốn giao hảo với cô ta thôi, ai mà biết cô ta với chồng sẽ ở đây bao lâu.
Nói đến đây, bà ta hạ giọng xuống: “Chị không rõ tình huống của chồng cô ta là thế nào, hình như chỉ là một quân nhân xuất thân bình thường, nhưng chị nghe nói bối cảnh gia đình cha kế của cô ta không phải là người bình thường, hình như năm đó mẹ của cô ta gả cho cha kế, cô ta và em trai sống ở nông thôn, sau này lớn lên mới được đón đi.
Công việc của cô ta và em trai đều được cha kế thu xếp, nhưng bây giờ cô ta đã theo chồng vào quân khu nên không cần công việc đó nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây