Dứt lời, cô ấy nhìn Kim Tú Châu bằng ánh mắt đầy khó hiểu. Đúng là rất khó hiểu, nếu là trước kia, có lẽ cô ấy sẽ cảm động vui sướng, cho rằng cha mẹ bắt đầu coi trọng mình, nhưng bây giờ cô ấy không nghĩ vậy nữa, cô ấy chỉ thắc mắc tại sao cha mẹ mình lại làm như vậy?
Nghe xong, Kim Tú Châu rất buồn cười. Cô không tài nào đánh giá cha mẹ của Phương Mẫn được.
Cặp vợ chồng này chưa bao giờ coi Phương Mẫn là con gái ruột. Nếu họ thực sự coi Phương Mẫn là con ruột thì sẽ sợ cô ấy xa cách họ, còn tình trạng hiện tại, mặc dù họ không thích Phương Mẫn nhưng lại không muốn cô ấy thoát khỏi tầm kiểm soát của họ, thế nên sau khi Phương Mẫn bày tỏ thái độ thờ ơ, họ mới cuống cả lên.
Cô nói: “Cô cứ làm theo những gì mình muốn là được.
Phương Mẫn ừm một tiếng, im lặng trong chốc lát rồi nói tiếp: “Nhưng điều kỳ lạ là, trước kia tôi mong họ sẽ nhìn thấy tôi, bây giờ mỗi tháng họ đều chủ động viết thư cho tôi, tôi lại muốn đọc thư của họ nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây